Sau một cuốc đi grab, tôi đã có một trải nghiệm thú vị. Sau đây là bài học tôi học được.
Hôm nọ, tôi có chuyến công tác phải đi ra sân bay. Lúc đó tôi bắt đầu đón grab bike từ nhà ra sân bay. Sau khi đặt cuốc tối đi ra đầu đường để đón tài xế. Như mọi lần tài xế không định vị được vị trí tôi đặt nên tôi ra chỗ có bảng hiệu cho tài xế dễ nhận biết hơn. Nhưng hôm nay, tài xế lại tìm được đúng địa chỉ nhà để đón khách. Sau khi gọi thì tôi bảo ra đầu đường rồi, ảnh quay ra đón tôi nhé.
Anh tài xế rất vui vẻ và niềm nở đón tôi lên xe.
Sau khi đi một đoạn, khi đi đến đoạn đường “thắt cổ chai” ý ẩn dụ rằng đoạn đường này khi đi qua đều kẹt xe và tắc đường khúc dài. Ở thành phố mà. Sau khi nhích từng đoạn từng đoạn, tôi nhìn lên phía trước vô lăng xe của anh tài xế.
Điều tôi thấy là sự yêu thương và trân trọng ảnh dành cho chiếc smartphone là công cụ để ảnh nhận cuốc xe qua app.
Một chiếc ô nhỏ nhỏ xinh xắn được đặt lên tay cầm để che mưa che nắng cho chiếc điện thoại.
Ảnh nói trước đây không có để điện thoại trước tay lái nên mỗi lần có khách là phải lấy trong túi ra và mỗi lần nhìn bản đồ chỉ đường cũng phải lấy ra vuốt vuốt bất tiện và mất thời gian lắm. Giờ thì khỏe hơn là để ngoài nhưng phải che mưa che nắng không thì điện thoại nhanh hỏng nếu nắng nhiều và gặp mưa ướt cũng hư.
Với hình ảnh chiếc ô đó đã gợi lên. Trong tâm trí của tôi đó cũng là hình ảnh của Bảo hiểm nhân thọ.
Tôi hỏi ảnh tài xế ảnh đã có gia đình chưa, sau khi trò chuyện. Một lúc thì ảnh chia sẻ mình đã lập gia đình và có 2 con nhỏ. Vì cuộc sống mưu sinh nuôi con nên phải cố gắng làm việc ngày đêm.
Nếu một ngày nào đó mà anh không làm việc được nữa thì ai sẽ nuôi các con của anh?
Tôi vừa đùa vừa hỏi.
Ảnh trả lời, trời kêu ai thì người đó dạ chứ biết sao. Nhờ trời sức khỏe làm ăn chứ giờ sao biết được ngày mai. “Cười”
Nhưng tôi không lo vì năm ngoái sau khi gặp đại dịch ập đến tôi thấy nhiều gia đình mất người thân, con cái mất cha mẹ, mồ côi, nên tôi nghĩ đến các con. Và tôi đã tự nguyện tham gia Bảo hiểm nhân thọ để bảo vệ cho bản thân rồi. Đằng nào cũng đi lại nhiều, mua cái cho chắc ăn. Lỡ có chuyện gì còn có cái cho con ăn học.
Wow. Tôi thật bất ngờ khi anh làm việc vất vả, thu nhập không cao, lại có trách nhiệm và đầy tình yêu thương cho 2 con như vậy. Đấy mới là ông bố tuyệt vời!
Qua câu chuyện đó mới thấy, không phải giàu hay nghèo chúng ta mới có thể tham gia bảo hiểm, mà bảo hiểm rất nhân văn nên ai cũng nên tham gia.
Trước hết là bảo vệ cho bản thân
Sau đó là chăm lo cho con cái
Sau đó nữa là chia sẻ rủi ro cho cộng đồng
Sau nữa có thể làm đi sản cho con cháu, hay làm từ thiện.
Không phải cứ tham gia bảo hiểm là để nhận tiền đền bù, theo thống kê tỷ lệ tử vọng khi tham gia bảo hiểm là rất ít, và nếu công ty Bảo hiểm kiếm được nhiều lợi nhuận trên số khách hàng tham gia. Thì cuộc chơi này sẽ dừng lại ngay, bởi vì chẳng ai dại gì mà cứ đưa tiền cho họ. Nhưng sự thật là nếu khi rủi ro xảy ra thì quả là khủng khiếp đói với bản thân hay gia đình ai đó gặp phải. Chính vì thế mà các nước trên thế giới rất quan tâm đến Bảo hiểm nhân thọ. Còn bạn thì sao? Hãy cho tôi biết dự định của bạn về Bảo hiểm nhân thọ.
Những câu nói đầy tính nhân văn
“Đến thời điểm hiện tại, tôi chưa tìm ra được cách nào giải quyết hiệu quả vấn đề sức khoẻ và tài chính của doanh nghiệp tốt hơn việc mua Bảo hiểm nhân thọ”
Bill Gates
“Bảo hiểm không giúp bạn trở nên giàu có, nhưng giúp bạn giữ vững được số tiền hiện tại, kiếm thêm tiền trong tương lai và bảo đảm cuộc sống của bạn.”
Warren Buffett
“Lý gia nhà tôi cứ mỗi đứa trẻ được sinh ra, tôi đều mua một gói bảo hiểm trị giá 100 triệu Sing (Khoảng 1700 tỷ VND). Như thế này tôi có thể bảo đảm được rằng con cháu nhà Lý gia đều trở thành tỷ phú kể từ khi sinh ra.”
Lý Gia Thành
Một chuyến đi đầy kỷ niệm.
Còn bạn thì sao, bạn đã tham gia bảo hiểm chưa?
Hãy bắt đầu tìm hiểu và đặt lịch hẹn để được chuyên gia tư vấn tại đây.
Xin chào và hẹn gặp lại.
Andy Dang